bèi zhào bīng qí chū cì dì, shuāng jiǎn qí lín wǔ guà qí.
背照兵旗出次第,霜剪骐麟舞挂旗。
hóng yán jù mǎn hú tiān kuò, lǜ jiǔ xūn chéng rì yuè chí.
红颜俱满湖天阔,绿酒熏成日月迟。
wàng xiāng sī gù rén, jiāng shān rú huà,
望乡思故人,江山如画,
fēng piàn piàn, yǔ xiāo xiāo, liàn gōng dān mǎ zhuàng hún xiāo.
风片片,雨潇潇,恋宫丹马壮魂消。
zhòng fù tóng fǔ, fù zhuàng cí yǐ jì zhī.
重赋同甫,赋壮词以寄之。
这首词通过描绘壮丽的边塞风光和豪迈的情感,表达了对友人的深切思念以及对家国山河的热爱。词中既有对自然景色的细腻刻画,也有对人生感慨的深刻抒发,展现了作者深厚的文学功底和丰富的情感世界。